Thứ bảy 25/02/2012. Thứ bảy sau lễ Tro
Tin mừng của lòng thương xót
Tin mừng
của lòng thương xót
25/02 –
Thứ bảy sau lễ Tro.
“Ta không đến kêu mời người công chính, nhưng
để gọi kẻ tội lỗi ăn năn hối cải”.
Lời Chúa:
Lc 5, 27-32
Khi ấy,
Chúa Giêsu trông thấy một người quan thuế tên là Lêvi đang ngồi ở bàn thu thuế,
Ngài bảo ông: “Hãy đi theo Ta”. Ông liền bỏ mọi sự đứng dậy theo Người. Lêvi đã
dọn một bữa tiệc linh đình thết đãi Người tại nhà ông. Có đông người thu thuế
và nhiều người khác cùng ngồi ăn với các ngài. Những người biệt phái và các
luật sĩ của họ lẩm bẩm với các môn đệ của Người rằng: “Sao các người lại ăn
uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Chúa Giêsu trả lời họ rằng:
“Những ai mạnh khoẻ không cần tới thầy thuốc, chỉ những người đau yếu mới cần
thôi. Ta đến không phải để kêu mời người công chính, nhưng để gọi kẻ tội lỗi ăn
năn hối cải”. Đó là lời Chúa
SUY NIỆM
1: Tin mừng của lòng thương xót
Vua thánh Louis IX của Pháp nổi tiếng là khôn
ngoan, ứng biến tài tình. Có một nông dân nọ được mùa củ cải. Để đánh dấu thành
công, ông chọn củ cải lớn nhất trong vụ mùa và đem dâng kính Đức vua. Ông đến
cung điện và xếp vào hàng những người ngày ngày đến dâng tặng vật cho đức vua.
Ai cũng mang đến một lễ vật cao quí và cũng chuẩn bị xin vua một đặc ân. Người
nông dân nghèo trái lại chỉ có một tâm tình duy nhất, là nói lên niềm vui được trung
mùa của mình. Mọi người không ngờ rằng đây là tặng vật đã làm vua hài lòng
nhất. Nhà vua sai các cận vệ đem đến một cái cân và truyền lệnh hãy cân số
lượng vào bằng củ cải này và trao cho người nông dân. Hành động này của vua đã
khơi dậy lòng ham muốn của các đình thần. Một tuần sau, một nịnh thần giầu có
lựa con ngựa đẹp nhất đem tặng vua với hy vọng được tưởng thưởng. Thế nhưng,
khi đón nhận con ngựa, nhà vua cám ơn và truyền cho các cận vệ: “Các khanh hãy
mang tặng người này một củ cải, đó là phần thưởng dành cho những người suốt
ngày chỉ biết nói những lời xua nịnh và chờ chực đặc ân”.
Giai đoạn trên đây có thể gợi lại cho chúng
ta thái độ của Chúa Giêsu đối với những kẻ bé mọn, nghèo hèn, đĩ điếm, thu
thuế, nói chung những người bị đẩy ra bên lề xã hội. Ngài kết thân với họ, đồng
bàn với họ, và tuyên bố họ là những người vào Nước Trời trước những kẻ tự xưng
là công chính. Những con người nghèo khổ ấy là một thể hiện cụ thể của mối phúc
đầu tiên mà Chúa Giêsu đã công bố trong Bài giảng trên núi: “Phúc cho những ai
có tinh thần nghèo khó”. Tin mừng được loan bao cho những người nghèo, hay đúng
hơn chỉ người nghèo mới có thể mở rộng tâm hồn để đón nhận Tin mừng.
Tin mừng của Chúa Giêsu là Tin mừng của lòng
thương xót: chỉ khi nào con người nhận thức được thân phận nghèo hèn tội lỗi
cảu mình, con người mới thấy được tình thương bao dung hải hà của Chúa. Thánh
Phaolô đã nói: “Nơi nào tội lỗi càng nhiều, nơi đó ân sủng càng dồi dào”. Tin
mừng của Chúa Giêsu là Tin mừng của lòng tin tưởng phó thác: có thấy được nỗi
bất toàn của mình, con người mới cảm nhận được sức mạnh nâng đỡ của Chúa. Tin
mừng của Chúa là Tin mừng của an bình, hạnh phúc: có dốc cạn những ham muốn ích
kỷ và những sức mạnh của danh vọng, có trở nên thực sự trống rỗng, thanh thoát,
con người mới có thể được Thiên Chúa lấp đầy và tìm được hạnh phúc bình an đích
thực.
Giữa những bôn ba tìm kiếm của cuộc sống, xin
cho chúng ta luôn đặt Chúa vào chỗ nhất. Cho dù phải đánh mất tất cả, xin cho
chúng ta luôn tin rằng chúng ta đang có tất cả và được Chúa làm gia nghiệp duy
nhất.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
SUY NIỆM
2: Trở về
Sau đó, Đức Giê-su đi ra và trông thấy một
người thu thuế, tên là Lê-vi, đang ngồi ở trạm thu thuế. Người bảo ông: “Anh
hãy theo tôi!” Ông bỏ tất cả, đứng dậy đi theo Người. Ông Lê-vi làm tiệc lớn
đãi Người tại nhà ông. Có đông đảo người thu thuế và những người khác cùng ăn
với các Ngài. (Lc. 5, 27-29)
Đức Giê-su đến không phải để kêu gọi người
công chính. Nhưng để kêu gọi những người tội lỗi. Những người đáng phải quan
tâm là những người nghèo khó, khốn khổ, đói khát, tội lỗi, và tất cả những kẻ
bị xã hội coi là hạng bất hảo (pas bons). Những người ấy được Chúa muốn biến
đổi, muốn cứu chuộc. Đó là những kẻ Người phó dâng đời sống, niềm vui và bình
an của Người cho họ. Họ được Người kêu gọi trở về.
Ước mong chúng ta được vào nhóm các người
“bất hảo” ấy để được Đức Giê-su mời gọi đến với Người. Chúng ta không luôn luôn
dễ dàng nhận mình vào hạng xấu đó đâu. Chỉ cần thấy chúng ta liếc nhìn những
người sống chung quanh chúng ta, là chúng ta nghĩ mình chẳng hề xấu như thế,
cho nên chúng ta không cần ăn chay trở lại.
Thực ra cũng đúng. Chúng ta khá can đảm, và
là người tín hữu khá tốt. Chắc có nhiều kẻ xấu hơn chúng ta! Nhưng nghĩ mình
không cần ăn năn trở lại thì đã tự đặt mình ra rìa, và là kẻ tự cao tự đại quá
xá rồi.
Cứ nhìn ông Lê-vi đã làm, chúng ta có thể có
một chút hiểu biết về thế nào là trở về, rồi ra đi bỏ hết cả tài sản. Ông đã bỏ
hết như Tin mừng nói. Ông đã bỏ chức vị. Ông đổi mới cái nhìn, đổi mới phán
đoán, đổi mới những tập quán thói quen của đời sống. Và ông đã bắt đầu sống trở
về tận nguồn gốc theo Đức Ki-tô mời gọi.
Nếu muốn được trở về, phải sống tận nguồn gốc
là Tin mừng để thấy phải từ bỏ mọi hòa hoãn, mọi nửa vời và đi đến tột đỉnh chí
thiện và chí ái, lúc đó chúng ta mới thấy sáng tỏ sự cần thiết phải sám hối trở
về biết chừng nào. Ai nghĩ ngược lại thì chỉ là kẻ tự phụ, lừa dối mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét