GIA ĐÌNH THÁNH TÂM

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Chúa Nhật 34 Mùa Thường Niên Năm B

CN Lễ Chúa Kitô Vua Năm B
 


BÀI ĐỌC I: Đn 7, 13-14

"Quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu".

Trích sách Tiên tri Đaniel.


Trong một thị kiến ban đêm, tôi đã ngắm nhìn, và đây tôi thấy như Con Người đến trong đám mây trên trời, Ngài tiến đến vị Bô Lão, và người ta dẫn Ngài đến trước mặt vị Bô Lão. Vị nầy ban cho Ngài quyền năng, vinh dự và vương quốc: tất cả các dân tộc, chi họ, và tiếng nói đều phụng sự Ngài; quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu, không khi nào bị cất mất; vương quốc của Ngài không khi nào bị phá huỷ. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5

Đáp: Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).

Xướng: 1) Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai; Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long đai. - Đáp.

2) Và Ngài giữ vững địa cầu, nó sẽ không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập từ muôn thuở, tự đời đời vẫn có Chúa. - Đáp.

3) Lời chứng bảo của Ngài rất đáng tin, lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà Ngài, cho tới muôn muôn ngàn thuở. - Đáp.

BÀI ĐỌC II: Kh 1, 5-8

"Người là thủ lãnh các vua trần thế: Người đã làm cho chúng ta nên vương quốc".

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông đồ.


Nguyện chúc cho anh em được ân sủng và bình an của Chúa Giêsu Kitô, là chứng tá trung thành, là trưởng tử kẻ chết, là thủ lãnh các vua trần thế, là Đấng đã yêu thương chúng ta, Người đã dùng máu Người mà rửa chúng ta sạch mọi tội lỗi, và đã làm cho chúng ta trở nên vương quốc và tư tế của Thiên Chúa, Cha của Người. Nguyện chúc Người được vinh quang và quyền lực muôn đời. Amen.

Kìa, Người đến trong đám mây, mọi con mắt đã nhìn thấy Người, và cả những kẻ đã đâm Người cũng nhìn thấy Người, các chủng tộc trên địa cầu sẽ than khóc Người. Thật như vậy. Amen.

Chúa là Thiên Chúa, Đấng đang có, đã có, và sẽ đến, là Đấng Toàn Năng phán: "Ta là Alpha và Ômêga, là nguyên thuỷ và là cứu cánh". Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Mt 11, 10

Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến: chúc tụng nước Đavít tổ phụ chúng ta đã đến! - Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 18, 33b-37
"Quan nói đúng: Tôi là Vua".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Philatô hỏi Chúa Giêsu rằng: "Ông có phải là Vua dân Do-thái không?" Chúa Giêsu đáp: "Quan tự ý nói thế, hay là có người khác nói với quan về tôi?"

Philatô đáp: "Ta đâu phải là người Do-thái. Nhân dân ông cùng các thượng tế đã trao nộp ông cho ta. Ông đã làm gì?" Chúa Giêsu đáp: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Do-thái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này".

Philatô hỏi lại: "Vậy ông là Vua ư?"

Chúa Giêsu đáp: "Quan nói đúng. Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi". Đó là lời Chúa.


GIÊSU - VUA TÌNH YÊU
Đn 7, 13-14; Kh 1, 5-8; Ga 18, 33b-37


Thi thoảng, trên các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta nghe được người này là vua bóng đá, người kia là vua bóng rổ, người nọ nữa là vua nhạc pop …
Thật sự, chỉ là cái danh xưng cao quý mà người ta chỉ đến những người có năng khiếu xuất sắc về bộ môn nào đó thôi. Thế nhưng rồi, cái danh hiệu đó sẽ mai một, phai dần theo năm tháng để rồi danh xưng đó cuối cùng cũng mất đi hay cũng qua đi vào tay người khác.
Những vua bóng đá, những vua ca nhạc nào đó mà chúng ta đã nghe qua một lần, và có thể là nghe qua một thời đi nay còn đâu.
Ngay như triều đại của các vua thời phong kiến. Chúng ta thấy, vua nào đó may mắn mà giỏi giang thì trị vì lâu hơn một chút. Vua nào vắn số thì trị vì ngắn hơn và rồi nếu dở thì trị vì được vài hôm hay cùng lắm vài tuần và vài tháng. Chúng ta thấy triều đại của các vua cũng chẳng bền lâu được.

Nhiều người làm vua và họ cứ tưởng rằng triều đại của họ vững bền và vương quốc của họ là vĩnh cửu. Cuối cùng, họ cũng qua đi thôi chứ làm gì giữ mãi cái vương quốc mà họ đang nắm giữ.
Hôm nay, chúng ta bắt gặp lời thoại của ông vua trần và ông vua Nước Trời.
Ông vua trần gian hỏi vua Nước Trời rằng : "Ông có phải là Vua dân Do-thái không?"
Chúa Giêsu đáp: "Quan tự ý nói thế, hay là có người khác nói với quan về tôi?"
Philatô đáp: "Ta đâu phải là người Do-thái. Nhân dân ông cùng các thượng tế đã trao nộp ông cho ta. Ông đã làm gì?"
Chúa Giêsu đáp: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Do-thái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này".
Philatô hỏi lại: "Vậy ông là Vua ư?"
Chúa Giêsu đáp: "Quan nói đúng. Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi".
Chúa Giêsu khẳng định với Philatô rằng chính Chúa là Vua nhưng không phải là vua của thế gian này, là vua của chốn này nhưng là Vua Vĩnh Cửu.
Vị Vua Vĩnh Cửu này được ngôn sứ Đaniel nói : Trong một thị kiến ban đêm, tôi đã ngắm nhìn, và đây tôi thấy như Con Người đến trong đám mây trên trời, Ngài tiến đến vị Bô Lão, và người ta dẫn Ngài đến trước mặt vị Bô Lão. Vị nầy ban cho Ngài quyền năng, vinh dự và vương quốc: tất cả các dân tộc, chi họ, và tiếng nói đều phụng sự Ngài; quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu, không khi nào bị cất mất; vương quốc của Ngài không khi nào bị phá huỷ.
Và, trong sách Khải huyền mà chúng ta vừa nghe cũng cho ta thấy sự xuất hiện của vị Vua Vĩnh Cửu : Kìa, Người đến trong đám mây, mọi con mắt đã nhìn thấy Người, và cả những kẻ đã đâm Người cũng nhìn thấy Người, các chủng tộc trên địa cầu sẽ than khóc Người. Thật như vậy. Amen.
Chúa là Thiên Chúa, Đấng đang có, đã có, và sẽ đến, là Đấng Toàn Năng phán: "Ta là Alpha và Ômêga, là nguyên thuỷ và là cứu cánh".
Vâng ! Vua mà Đaniel nói hay là vua mà Khải huyền thấy chính là Vua Vĩnh Cửu, là cứu cánh của những ai tin và đi theo Ngài.
Chúng ta thấy trải qua bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu thăng trầm của lịch sử, chúng ta thấy bao nhiêu vương quốc và bao nhiêu triều đại cũng qua đi. Và, những siêu sao này siêu sao nọ và vua bóng đá, vua ca nhạc … gì đó cũng sẽ qua đi và ngay bản thân cuộc đời của chúng ta cũng sẽ qua đi thôi. Chúng ta, thân phận con người cũng chỉ là thân phận ở trọ như cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã tâm tình : Con chim ở trọ, con sáo cũng ở trọ … và con người của chúng ta cũng chỉ là ở trọ ở trần gian. Đó chính là chân lý, đó là định mệnh của đời người. Ngay cả Trịnh Công Sơn, người nói lên điều đó cũng đã trở thành người thiên cổ.
Chúng ta, cứ lắng lại, chúng ta thấy rõ thôi chứ cũng chẳng cần phải lăn tăn. Thân phận của chúng ta là thân phận hữu hạn. Ngay cả những ông vua, những con người đã vấy vào vụ án của Chúa Giêsu, của vị Vua Vĩnh Cửu đó nay còn đâu. Tất cả cũng qua đi.


Thế nhưng mà trong cuộc sống, do quá ồn ào, do quá náo nhiệt, chúng ta đã quên đi cái căn tính, cái định mệnh của đời người để rồi cứ bám chặt vào những cái mà chúng ta phải để lại khi nhắm mắt xuôi tay.
Hết sức buồn cười là có những người sống như thể không bao giờ chết vậy. Họ cứ mãi vun vén cho mình những gì mà họ sẽ mất ngày mai.
Chắc có lẽ chúng ta còn nhớ câu chuyện Chúa Giêsu kể về chuyện nhà vua nào đó xây bồn, xây kho lẫm nhưng chuyện quan trọng là lỡ may đêm hôm đó Chúa đòi mạng ông thì sao ? Những người giàu, những người quyền cao chức trọng lẽ nào không suy nghĩ về câu chuyện hết sức thực tế mà Chúa Giêsu minh chứng cho cái thân phận nghiệt ngã và vắn vỏi của con người trong cõi tạm này.


Sống trên đời, người giàu sang cũng như người nghèo khó, trời đã ban cho ta cám ơn trời cuộc sống thương đau mai kia mất rồi giàu có như nhau. Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ ban … Này nhà lớn, này lợi danh này quyền cao chức trọng có nghĩa gì đâu khi nằm xuống cõi đời …


Vâng ! Vẫn là sự giằng co giữa cuộc đời thế tạm và cuộc đời mai sau. Nếu như ta xác tín rằng đây chỉ là cõi tạm thì ta sẽ sống khác. Sống để làm sao mai ngày chúng ta có một chỗ trong Vương Quốc của Vua Vĩnh Cửu, Vương quốc của Vua Giêsu.


Để có một chỗ trong Vương Quốc mang tên Giêsu đó không có lối đi nào khác lối đi mà Giêsu đã đi đó là sống mỗi ngày trong tình yêu thương anh chị em đồng loại. Vương Quốc Giêsu là nơi chỉ có tình yêu và sống với nhau bằng tình yêu.


Chỉ những ai yêu thương nhau ở cái cõi tạm này thì mới có một chỗ trong Vương Quốc Tình Yêu mà thôi. Và, những ai hướng lòng về Vương Quốc Tình Yêu thì mới có một chỗ trong Vương Quốc Tình Yêu mà thôi. Lm Anmai, CSsR 22-11-2012.

VUA GIÊSU: VUA SỰ THẬT
CHÚA NHẬT 34 Thường Niên, B-2009

Đn 7, 13-14; Kh 1.5-8; Ga 18, 33b-37

Đã qua rồi chế độ phong kiến nên không được chứng kiến những cuộc “vi hành” những cuộc thăm dân của nhà vua. Hình ảnh của nhà vua khi ra đường hay khi triều yết chỉ còn trên phim ảnh, trên sách báo mà thôi.

Khi xem lại những phim cũ thì thi thoảng được nghe: “Hoàng thượng giá lâm ! Vạn tuế ! Vạn vạn tuế !”

Binh lính, thần dân, đám lâu la điếu đóm cho nhà vua phải hét cho thật là to chứ không coi chừng bị xử trảm. “Vạn tuế ! Vạn vạn tuế !” nghe cũng hay đấy chứ nhưng thử hỏi có ông vua nào ở trần gian được vạn tuế vạn vạn tuế đâu ?

Thi thoảng, người ta muốn diễn tả vị trí của những người có trách nhiệm, có chức có quyền rất mong manh vắn vỏi bằng câu: “vua một thuở - dân vạn đại”.

Đúng như vậy, làm vua thì cùng lắm được một thuở thôi còn làm dân thì muôn muôn đời. Làm vua mà tốt với dân, lo cho nước thì may ra tại vị được lâu lâu một chút chứ có vấn đề gì đó thì phải nhường ngôi cho người khác như chúng ta đã từng thấy trong lịch sử, cách riêng lịch sử Việt Nam.

Khi còn tại vị, khi còn đương chứng thì chúng ta thấy vua oai phong lẫm liệt nhưng cuối cùng, chẳng là gì cả. Chúng ta vẫn nhìn thấy những vị vua trang hoàng cho mình những trang sức thật đẹp, thật lộng lẫy, nhất là cái vương triều của nhà vua. Vương triều ấy được sơn son thếp vàng hẳn hoi, được trang trí hết sức lộng lẫy nhưng thử hỏi nay còn đâu?

Vương triều của những vị vua ở trần gian đến một ngày nào đó cũng suy vong. Một bằng chứng thực tế diễn ra trong cuộc đời của chúng ta khi đọc lại lịch sử. Tất cả những vị vua, vị chúa giờ đây đã đi vào dĩ vãng, có mấy ai còn nhớ đến họ. Vua của trần gian là như vậy.

Ngày hôm nay, kitô hữu mừng lễ Chúa Giêsu làm vua: vua vũ trụ. Vua vũ trụ mà ngày hôm nay chúng ta mừng mới thật là một vị vua mà có vương triều vững bền mãi đến thiên thu vạn đại. Vị vua ấy xuất hiện đã làm cho những vị vua ở trần gian phải khiếp oai.

Có một điều hết sức nghịch lý và buồn cười nhưng chẳng mấy ai nhận ra nhất là các vị vua chúa. Những vị vua Chúa trần gian thì canh cánh trong lòng và lo tìm đủ mọi cách, đủ mọi phương thế để củng cố cho địa vị của mình nhưng cuối cùng cũng mất. Các vua trần gian tìm đủ mọi cách và thậm chí cách giết người dã man để giành ngôi cũng làm luôn. Không còn coi lương tri, không còn coi luân thường đạo lý của con người ra làm sao cả.

Chắc chúng ta còn nhớ hình ảnh của vua Hêrôđê. Không chỉ một mình ông mà các triều đại kế tiếp ông trong cuộc đời tại thế của Chúa Giêsu. Những vị vua ấy đã canh cánh trong lòng nỗi sợ hãi bị mất ngôi và đã tìm đủ mọi cách để tiêu diệt Vua Giêsu. Khi nghe tin con trẻ Giêsu sinh ra ở Bêlem xứ Giuđê và nhất là khi nghe được tin con trẻ ấy sẽ lên trị vì dân chúng thì không cần biết điều gì cả, chỉ cần biết là sát hại trẻ em ấy và ông đã ra chiếu chỉ cho giết hại tất cả các con trai dưới hai tuổi. Thà giết lầm hơn bỏ sót vì sợ hài nhi Giêsu chiếm ngôi của mình. Cái chiếu chỉ của Hêrôđê đã giết hại không biết bao nhiêu là trẻ thơ vô tội.

Hêrôđê giết hại các hài nhi vô tội cuối cùng cũng chết, để lại ngôi cho con của ông. Con của ông cũng chẳng khá gì hơn cha của mình. Ông cũng đi theo con đường ác độc của cha mình để giữ ngôi. Không chỉ có Hêrôđê mà còn có cả Philatô, một vị vua có máu mặt thời Chúa Giêsu.

Đứng trước vụ án Chúa Giêsu, Philatô đã không can đảm đứng về phía sự thật để bênh vực sự thật là nạn nhân Giêsu. Ông hoạch hoẹ người vô tội cho đã cuối cùng ông lại đẩy đưa người vô tội để cuối cùng người vô tội là Vua Giêsu đã phải chết và chết nhục hình trên thập giá.

Trang tin mừng ngắn ngủi mà chúng ta vừa nghe thánh Gioan thuật lại thật là hay. Philatô hoạch hoẹ Chúa Giêsu đủ thứ đủ điều.

Sau khi thỉnh vấn Chúa Giêsu, Chúa Giêsu khẳng khái trả lời cho ông biết rằng nước của Chúa không thuộc về thế gian. Nếu như nước Chúa thuộc về thế gian và Chúa là vua của trần gian này thì như Chúa nói, Chúa sẽ kêu gọi ít là 12 đồ đệ và cả ngàn người theo Chúa bảo vệ Chúa và sẽ không bao giờ có cái cảnh vua phải bị điệu ra trước toà như Thánh Gioan vừa thuật lại. Chúa Giêsu đã khẳng định cho Philatô biết rằng Chúa đến thế gian này để làm chứng cho sự thật. Quanh co một hồi, Philatô có lẽ không sống thật, không đứng về phía sự thật nên đã không can đảm bênh đỡ người thật và cuối cùng, thật bi đát ! Ông đã rửa tay để nói lên rằng mình vô can trong vụ án này. Làm sao có chuyện vô can được khi mình đã góp một phần trách nhiệm trong vụ án Giêsu Nagiaret.

Philatô cũng như những ai không sống theo sự thật thì làm gì có được bình an. Vì lý do này lý do khác mình không làm chứng cho sự thật, không sống cho sự thật thì làm sao bình an và có ân sủng được.

Vua Giêsu, chính là vị chứng nhân trung thành, là Trưởng Tử của mọi loài. Giêsu ấy đã làm chứng cho sự thật để rồi ai sống trong sự thật, ai sống theo sự thật sẽ có được ân sủng và bình an trong cuộc đời mình.

Thánh Phaolô vừa dâng lên tâm tình tha thiết: xin Đức Giê-su Ki-tô là vị Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử trong số những người từ cõi chết chỗi dậy, là Thủ Lãnh mọi vương đế trần gian, ban cho anh em ân sủng và bình an.

Thánh Phaolô còn khẳng định: Người đã yêu mến chúng ta và lấy máu mình rửa sạch tội lỗi chúng ta, làm cho chúng ta trở thành vương quốc và hàng tư tế để phụng sự Thiên Chúa là Cha của Người: kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men!

Vua Giêsu đã đến trong trần gian và mọi người cùng tung hô:

Ôi Giêsu ! Chúa Giêsu là vua ! Chúa muôn thuở là Chúa

Ôi Giêsu ! Khi nghe tên thánh Chúa Giêsu các tần trời bừng sáng các tà thần chạy trốn khắp trái đất khiếp run

Ôi Giêsu, nơi thiên cung tiếng hát tung hô, nơi dương gian uốn gối lạy thờ, thờ lạy Chúa Giêsu, Người là Chúa các Chúa.

Ôi Giêsu ! Chúa Giêsu là vua, Chúa muôn thuở là vua muôn vua.

Chúa Giêsu mãi mãi là vua trên các vua và chúa trên các chúa. Vị vua ấy đã đến thế gian, đã sống cho sự thật, làm chứng cho sự thật, đã chiếu ánh sáng vào trong thế gian đầy tăm tối để rồi những ai không sống theo sự thật, những ai sống trong tối tăm sẽ không có chỗ trong vương quốc sự thật và ánh sáng của Vua Giêsu. Những ai sống theo lập trường, sống theo con đường của sự thật, của ánh sáng cũng sẽ không thoát khỏi con đường thập giá, con đường đau khổ mà Vua Giêsu đã đi, Vua Giêsu đã sống.

Thực tế diễn ra trước mắt chúng ta, ngay trong thời đại của chúng ta. Cũng chẳng biết là may mắn hay kém may mắn khi sự giằng co giữa sự thật và gian trá, ánh sáng và bóng tối mãnh liệt hơn bao giờ hết. Những biến cố Thái Hà, Khâm Sứ, Tam Toà … là bằng chứng lịch sử và thiết thực nhất cho mọi người.

Rõ ràng, nơi những mảnh đất Thái Hà, Khâm Sứ, Tam Toà đều là những mảnh đất thiêng, là nơi nhà Chúa, là nơi để phụng sự Chúa nhưng rồi vì tối con mắt, vì lòng tham nên người ta đã bằng mọi cách để chiếm lấy nó để đoạt lấy nó. Lịch sử sẽ không bao giờ xoá nhoà được sự thật nơi những mảnh đất thiêng thánh ấy. Chỉ đáng thương cho những người đã không can đảm sống về phía sự thật, làm chứng cho sự thật, đứng về phía sự thật.

Thái Hà, Khâm Sứ, Tam Toà … là những điển hình cho quyền lực của những “vua, chúa” trần gian và Vua Giêsu. Dù người ta dùng quyền lực, dùng bạo tàn để thắng nhưng cuối cùng Vua Giêsu mới là người chiến thắng, những ai theo Chúa Giêsu mới là người thắng.

Cuộc chiến đấu, cuộc giằng co giữa sự thật và sự gian xảo, giữa bóng tối và ánh sáng vẫn đang còn tiếp diễn trong cuộc đời của mỗi người. Sống cho ánh sáng, sống cho sự thật sẽ bị lên án, sẽ bị sỉ vả và thậm chí bị mất cả mạng sống. Nhưng những ai theo sự thật, theo ánh sáng dù có mất mạng ở đời này nhưng mạng ở đời sau được bảo đảm vì những người ấy tôn thờ Vua của Sự Thật, vua của Vĩnh Cửu. Những ai đồng loã với bóng tối, những ai đồng loã với sự gian dối thì đời này có thể có chút quyền lợi, có chút địa vị ấy nhưng những quyền lợi và địa vị ấy rồi cũng qua đi, sẽ không còn.

Cuộc chiến đầu giằng co giữa vật chất và tinh thần, giữa sự thật và gian dối vẫn còn giằng co mỗi người chúng ta trong hành trình làm người. Vẫn còn đó cám dỗ của con người về sự thật và gian dối. Có những lúc chúng ta sẽ ngã lòng chạy theo vật chất, chạy theo tiền bạc, chạy theo danh vọng để chúng ta lìa xa sự thật và chạy theo sự giả tạo.

Trước khi kết thúc giờ kinh tối, các em nhỏ nội trú trong trường khuyết tật vẫn thường hát:

Lạy Trái Tim Chúa Giêsu là vua cai trị trần gian

Lạy Trái Tim Chúa Giêsu là vua cai trị lòng con suốt đời.

Như các em nhỏ, ta cũng xin Chúa Giêsu đến cai trị lòng của ta suốt đời chứ đừng để vật chất, danh vọng làm vua cai trị lòng ta. Chỉ có vua sự thật mới làm chủ cuộc đời ta vĩnh viễn mà thôi.

Nguyện xin Chúa Giêsu là Vua, là Chúa của Sự Thật đến và ở lại trong lòng chúng ta để chúng ta can đảm sống theo sự thật, làm chứng cho sự thật để mai kia chúng ta cũng được hưởng phúc vinh quang với Vua của Sự Thật trong Vương Quốc Vĩnh Cửu của Ngài.

Sự thật sẽ giải thoát anh em !

Tác giả: Lm. Anmai, C.Ss.R.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét