GIA ĐÌNH THÁNH TÂM

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

Tôi là Bánh từ trời xuống + 12/08 – CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN


"Ta là bánh hằng sống bởi trời mà xuống".
Lời Chúa: Ga 6, 41-52

Khi ấy, những người Do-thái kêu trách Chúa Giêsu, vì Người đã phán rằng: "Ta là bánh hằng sống bởi trời mà xuống". Họ nói: "Chớ thì ông này chẳng phải là Giêsu, con ông Giuse sao? Chúng ta đều biết rõ cha mẹ của ông. Vậy làm sao ông lại nói: 'Ta bởi trời mà xuống'".

Chúa Giêsu trả lời cùng họ rằng: "Các ngươi chớ thì thầm với nhau. Không ai đến được với Ta nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: 'Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo'. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha. Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời.

"Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống".

SUY NIỆM 1: Tôi là Bánh Từ Trời Xuống

Chúa nhật trước, Đức Giêsu kêu gọi dân chúng : “Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực hư nát, nhưng để có lương thực trường sinh”. Chúa nhật hôm nay, Đức Giêsu nhấn mạnh đến thứ lương thực đó là bánh từ trời xuống “Tôi là bánh từ trời xuống”.

Rất nhiều dân tộc trên thế giới chủ trương tổ tiên của họ là người từ trời xuống. Đoạn văn về Sáng Thế trong kinh Digha Nykaya của Phật giáo viết như sau : Có ít dân trời hết nghiệp tốt, phải bỏ trời xuống mặt đất. Họ vẫn sáng láng thanh tịnh. Nhưng xảy ra có mấy người tò mò lấy ngón tay động vào vỏ đất rồi đưa lên lưỡi nếm thấy mùi mật ong. Lòng tham thúc đẩy họ bắt đầu ăn vỏ đất. Những người khác thấy vậy cũng ăn vào, nên thân xác trở nên dầy đặc và nặng nề.

Platon, ông tổ triết học Tây phương, cũng cho con người từ trên lý giới sa đọa xuống hạ giới này.

Con người luôn mơ ước được về trời vì họ tưởng tổ tiên họ đã từ trời xuống. Nhưng khi nghe Đức Giêsu nói : “Tôi là bánh từ trời xuống”, người ta lại kêu ca phản đối : “Ông này chẳng phải là Giêsu, con ông Giuse đó sao ? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói : Tôi từ trời xuống”. Họ phản đối Đức Giêsu vì họ thấy theo con mắt xác thịt, theo suy nghĩ của loài người hạ giới. Họ giống như Gagarin, anh hùng vũ trụ đầu tiên, bay lên không gian ngày 12 tháng 04 năm 1961. Khi trở về trái đất, ông tuyên bố : “Tôi không thấy thiên đàng đâu cả”. Cũng như bác sĩ giải phẫu bệnh nhân, chỉ thấy ruột, tim, gan, phổi mà không thấy tâm tình, ý chí, trí khôn, lương tri, trí thức và nhất là linh hồn đâu cả.

Lối nhìn này gọi là quan sát thực nghiệm, nghĩa là chỉ thấy cái nhìn thí nghiệm, cân đo, đụng chạm được bằng mắt, tai, tay, chân, mũi. Ngoài ra, không thấy gì khác nữa, nên cho là không có.

Người Do thái cũng biết Đức Giêsu theo lối nhìn xác thịt. Họ chỉ thấy Người là con ông Giuse và bà Maria, sống ở thôn ấp nhỏ bé. Nếu họ thấy hơn chút nữa, thì họ cũng chỉ ngạc nhiên thấy Người làm cho kẻ què được đi, kẻ mù thấy được, kẻ câm nói được, kẻ điếc nghe được, kẻ chết sống lại và chính họ là kẻ đói được ăn no nê. Có thế thôi. Họ không thể thấy gì thiêng liêng, cao siêu qua những việc lạ lùng đó. Cùng lắm, họ coi Người là một tiên tri như Êlia được thiên thần đưa bánh cho ăn, hay là kẻ chết sống lại mới làm được những sự lạ ấy.

Họ không thể thấy Người từ trời xuống, thấy Người được Chúa Cha sai đến, thấy Người là Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể trong lòng Đức Maria bởi phép Chúa Thánh Thần, thấy các thiên thần hát mừng Người lúc sinh ra trong hang lừa, thấy được tiếng Đức Chúa Cha phán : Này là Con Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng, khi Đức Giêsu chịu phép rửa của ông Gioan tẩy giả.

Họ không thấy được Đức Giêsu từ trời xuống vì lòng họ ra chai đá, không còn cảm động theo ân huệ lôi kéo của Đức Chúa Cha, không còn nghe lời Chúa Cha dạy dỗ dù hết mọi người được Thiên Chúa dạy dỗ như sách các Ngôn sứ đã chép. Thiên Chúa lôi kéo, Thiên Chúa dạy dỗ, Thiên Chúa đề nghị, nhưng rồi ta không nghe, không đáp lại, không hiệp thông. Người ta có tự do, có quyền từ chối, tự do của họ đã chiều theo cái bụng, cái mắt, cái tai, cái dục. Chừng nào họ diệt được tham, sân, si thì lòng mới trong sạch, mắt mới sáng lên, tai mới thính ra, lúc đó, họ mới sống đức tin, mới thấy được bánh từ trời xuống, họ mới rước được bánh trường sinh và được sống đời đời.

Mỗi Thánh lễ đều nói với chúng ta : “Tôi là bánh từ trời xuống” “Này là Mình Thầy, này là chén Máu Thầy”. Thánh lễ chẳng có gì hấp dẫn những con mắt no nê phim ảnh, những cái bụng say sưa ăn nhậu. Thánh lễ chẳng có gì làm hồi hộp rung động những con tim mê đắm xác thịt, những lòng trí miệt mài tiền của, danh vọng.

Thánh lễ chỉ cảm hóa những con người chân thành, những tấm lòng khao khát lương thực trường sinh. Thánh lễ chỉ hấp dẫn những ý chí quyết tin theo lời Thiên Chúa, những tình yêu sốt sắng hy sinh lấy thịt mình cho người khác ăn.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con đôi mắt sáng để nhìn thấy bánh từ trời xuống. Xin cho con đôi tai tinh tường để lắng nghe lời hằng sống. Xin cho con một ý chí mạnh mẽ để ra sức làm việc của Thiên Chúa và một trái tim nhạy cảm trước tình thương lấy thịt mình nuôi sống chúng con đời đời.

(Trích trong ‘Xây Nhà Trên Đá’ của Lm. ViKiNi)

SUY NIỆM 2: Sống chết ở trong tay mình
Nói thế, tưởng đúng, mà lại sai. Vì có ai biết được, mình sẽ sống tới bao nhiêu tuổi rồi chết đâu. Khối gì người đau lâu ốm dài, ước mong được chết, mà cứ sống hoài; trong khi, có những người tuổi xuân phơi phới, béo tốt khỏe mạnh, bỗng lăn đùng ra chết. Rõ ràng, sự sống có ở trong tay mình đâu. Đấy là ở góc độ thân xác. Còn ở góc độ tâm linh, thì lại khác: Sự sống chết là ở trong tay mình.

Ta xác quyết thế, không phải là tự bịa ra, mà là dựa vào những lời dạy của Thầy Giêsu dấu ái của ta. Ngài nói: Ai tin thì được sự sống đời đời. Một chân lý mới mở ra: Sự sống của linh hồn là sự sống vĩnh cửu. Được sự sống đời đời, có nghĩa là được tháp nhập vào nguồn cội của sự sống, đó chính là sự sống của Thiên Chúa. Mất sự sống đời đời, không có nghĩa là phải chết như thân xác, mà là bị tách rời với Thiên Chúa, là chính sự sống, đồng thời cũng là sự sáng. Và chân lý thứ hai mở ra: Muốn có được sự sống đời đời ấy, chỉ có một điều kiện duy nhất: là Tin.

Nhưng là niềm tin nào? Không phải là một niềm tin vu vơ, mà là một niềm tin son sắt vào Chúa Giêsu Kitô. Chúa Giêsu, là trụ cột, và là con đường duy nhất để có được sự sống vĩnh cửu.

Nhưng thế nào là tin vào Đức Giêsu? Tin là tuyệt đối tin tưởng, và hoàn toàn phó thác đời mình vào trong tay Chúa Giêsu. Chấp nhận một cách vững chắc những lời dạy của Ngài. Và trong chữ Tin ấy, nó có hòa lẫn một tình yêu mến thực sự và chân thành. Vừa tin, vừa yêu. Và vì vừa yêu như thế, cho nên ta luôn cố gắng, tìm thánh ý của Ngài để thi hành; thi hành một cách tự nguyện, vui vẻ và hạnh phúc. Và cái đỉnh cao nhất của niềm tin nơi Đức Kitô, là tin vào sự hiện diện của Ngài nơi Bí tích Thánh Thể. Phải có một niềm tin tuyệt đối, mới có thể chấp nhận được sự hiện diện mầu nhiệm này. Và khi đã đón nhận Chúa Kitô trong bí tích này rồi, đức tin của ta, sẽ được đẩy lên cao hơn, và sâu xa hơn: Ta được kết hiệp mật thiết với Ngài. Và nhờ sự kết hiệp này, sự sống vĩnh cửu nơi Chúa Giêsu, sẽ ở lại trong ta, để dần dần mỗi ngày, ta trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài.

Nhưng, đây chỉ là một lời mời chân thành. Chúa luôn tôn trọng tự do và quyết định của ta; không hề ép buộc. Ta có thể từ chối. Nhưng khi làm thế, ta phải chấp nhận những hệ lụy đi theo. Không phải Chúa phạt, mà là chính ta chọn lựa cho mình. Vì: ai không ăn bánh này, sẽ phải chết đời đời. Chính ta chọn cái chết cho ta, đừng đổ oan cho Chúa.

Câu hỏi:

1- Trong cuộc đời, ai là người mà bạn tin tưởng nhất để đồng hành với bạn trong những tình huống của cuộc đời.

2- Xin bạn nhìn lại, trong linh hồn bạn, đã có mầm sống vĩnh cửu cắm rễ chưa?

(Suy niệm của Lm Đaminh Đỗ Văn Thiêm - Trích trong ‘Tập San Tĩnh Tâm Giáo Phận Long Xuyên số 08/2012’)

SUY NIỆM 3: "Ta là bánh ban sự sống"


(Suy niệm của Lm Jos. Tạ duy Tuyền)

Mỗi ngày Việt nam đang phải đối đầu với bao cái ác hoành hành. Những cái chết của phi nhân bất nghĩa, của tình người băng giá, của đạo đức suy đồi, của tham lam bất chính. Ðây phải là lúc chúng ta nhìn lại nhân sinh quan cuộc sống, tại sao giữa nền văn minh nhân loại lại đổ vỡ tình người, lại tan nát tất cả những luân thường đạo lý mà bốn ngàn năm văn hiến của cha ông đã gầy dựng? Chúng ta thử nhìn lại thống kê của trang điện tử www.tin247.com/ mỗi ngày Việt Nam có:

Phá thai hơn 500,000 ca phá thai một năm, trung bình mỗi ngày có hơn 1,300 thai nhi bị giết hại.

Mỗi tháng có gần 1,100 người chết vì tai nạn giao thông, trung bình mỗi ngày hơn 35 người chết vì tai nạn giao thông.

Trung bình mỗi ngày lại có thêm 50 - 100 người nhiễm AIDS.

Mỗi một ngày tứ Bắc chí Nam có hàng ngàn cô gái đem thân xác đổi lấy những đồng tiền dơ bẩn.

Mỗi ngày những vụ án hình sự lại nhiều trò man rợ kinh hoàng hơn.

Ðạo lý làm người nay ở đâu? Con người có còn là "nhân chi sơ tính bản thiện" hay đã bị thoái hóa mất tính người? Con người biết thiện và ác, có khả năng tự chủ bản thân hơn loài vật, sao lại dễ dàng làm điều xấu, điều hại người hơn là làm điều tốt, điều cứu sống anh em?

Là người ky-tô hữu, ai trong chúng ta cũng tự hào vì mình là hình ảnh Thiên Chúa. Ai trong chúng ta cũng tự hào mình vượt lên trên muôn loài muôn vật vì "nhân linh ư vạn vật". Ai trong chúng ta cũng hiểu rằng con người có tương giao với Thiên Chúa, với thần linh. Con người đến từ Thiên Chúa. Con người thuộc về Thiên Chúa, vì con người bởi Thiên Chúa mà ra. Nhưng liệu rằng, khi nhìn vào cuộc sống của chúng ta người ta có nhận ra chúng ta là con cái Thiên Chúa hay người ta sẽ ngán ngẩm bảo rằng: cuộc sống của anh, suy nghĩ độc ác, ích kỷ, những ước muốn tầm thường, những lời nói giết người không dao của anh làm tan nát tâm hồn bao người, ...tất cả chúng tôi nào có lạ gì, sao anh bảo anh đến từ Thiên Chúa tình thương và nhân lành? "Người ta cứ dấu này, mà nhận biết các con là môn đệ Thầy: là các con yêu thương nhau". Liệu rằng dấu hiệu ấy có được tỏ hiện qua lời nói việc làm của chúng ta hay không?

Cuộc đời dương thế của Chúa Giê-su là chứng minh Ngài từ Thiên Chúa mà đến. Ngài đến để giới thiệu một Thiên Chúa yêu thương. Ngài đi gieo vãi yêu thương. Ngài đi nối kết tình người. Ngài đi xoa dịu đau thương. Ngài sống một cuộc đời thanh thoát không lệ thuộc của cải danh vọng trần gian. Ngài không bẻ gãy cây lau bị dập. Ngài không kết án ai. Ngài luôn bao dung tha thứ. Ngài đã từng tha thứ cho cả kẻ gây nên nhục hình cho Ngài. Ðỉnh cao của dấu hiệu yêu thương ấy là chết cho người mình thương.

Cuộc đời Ngài ví tựa tấm bánh bẻ ra cho muôn người. Tấm bánh mang lại hạnh phúc cho nhiều người. Tấm bánh làm vui lòng trẻ thơ cũng như người già. Tấm bánh hòa tan cho muôn người. Kẻ thấp hèn cũng như người giầu sang. Tấm bánh thêm sức mạnh cho mọi người. Kẻ no đầy cũng như người khát. Tấm bánh nối kết tình mọi người. Vì "bánh ngọt bẻ đôi" sẽ là nhịp cầu thân ái cho người với người gần nhau hơn. Tấm bánh đời Ngài ban cho thế gian để cho thế gian được sống và sống dồi dào. "Và ai ăn bánh này sẽ không phải chết bao giờ". Ðó là tấm bánh phục sinh. Bánh cải từ hoàn sinh. Bánh trao ban sự sống đời này và cả đời sau.

Phải chăng Ngài cũng mời gọi chúng ta đón nhận tấm bánh đời Ngài để sức sống, ân sủng, tình thương của Ngài thẩm thấu trong cuộc đời chúng ta, để chính chúng ta cũng trở thành tấm bánh trao ban bình an và hạnh phúc cho tha nhân?

Phải chăng Ngài cũng đang mời gọi chúng ta, không chỉ nhận ra mình mang nguồn gốc từ trời, mà phải sống và hành động như con cái của Chúa. Sống hoàn thiện mình mỗi ngày như cha chúng ta ở trên trời là Ðấng hoàn thiện. Mỗi ngày chúng ta phải thanh tẩy mình khỏi mọi điều gian ác, khỏi những ước muốn tầm thường và mặc lấy tâm tình từ bi nhân hậu như Ðức Ky-tô để dung nhan Thiên Chúa được tỏ hiện trong đời sống hằng ngày của chúng ta.

Ước gì trong mỗi lời nói hành động đầy yêu thương bác ái của chúng ta mà các anh chị em chung quanh sẽ ngợi ca Cha chúng ta là Ðấng ngự trên trời. Ứơc gì khi chúng ta nhận ra tình thương của Chúa dành cho mình, thì mỗi người hãy biết sống tâm tình tạ ơn Chúa, đồng thời biết noi gương Chúa sống yêu thương anh em đồng loại của mình.

Nguyện xin Chúa Giê-su Thánh Thể là tấm bánh bẻ ra cho muôn người nâng đỡ và giúp chúng ta biết sống cao thượng, sống đúng với phẩm giá làm người và làm con Thiên Chúa. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét