Thứ tư 28/03/2012 – Ðức Tin Chân Chính
Thứ tư sau
Chúa Nhật 5 Mùa Chay
"Nếu Chúa Con giải
thoát các ngươi, thì các ngươi thực sự được tự do".
Lời Chúa: Ga 8,
31-42
Khi ấy, Chúa Giêsu
nói với những người Do-thái đã tin nơi Ngài rằng: "Nếu các ngươi cứ ở
trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thật, và
sự thật giải thoát các ngươi". Họ thưa lại Người: "Chúng tôi là con
cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại nói "Các
ngươi sẽ được tự do"?". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Quả thật, quả
thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ
không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con
giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự dothực sự. Ta biết các ngươi là
con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập
vào lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các
ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi". Họ đáplại: "Cha
chúng tôi chính là Abraham!" Chúa Giêsu nói: "Nếu thực các ngươi là
con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang
tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên
Chúa. Ðiều đó Abraham đã không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các
ngươi!" Họ lại nói: "Chúng tôi không phải là những đứa con hoang!
Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!" Chúa Giêsu nói: "Nếu Thiên
Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì
Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến".
SUY NIỆM 1: Ðức
Tin Chân Chính
Trong bài Tin Mừng
vừa đọc lại trên đây, số thính giả nghe Chúa Giêsu nói được thu gọn lại trong
vòng những kẻ đã tin Người, và Chúa Giêsu đã khởi đi từ lòng tin này để mời gọi
họ tiến xa hơn nữa bằng cách ở lại trong Lời của Người, nghĩa là bằng cách sống
những gì Người truyền dạy để trở thành môn đệ của Người, và một khi trở thành
môn đệ của Người, họ sẽ bước đi trong sự thật và được sự thật giải phóng khỏi
vòng mê muội của tội lỗi. Tuy đã tin vào Chúa Giêsu, nhưng những thính giả này
vẫn chưa thay đổi được lối suy nghĩ chỉ dựa trên đời sống trần tục của họ. Khi
nghe Chúa Giêsu nói đến việc giải phóng, họ nghĩ ngay tới tình trạng của những
người nô lệ phải làm tôi mọi cho chủ, mà họ thì đang làm chủ chính mình, họ có
làm tôi mọi cho ai đâu mà cần được giải phóng. Xét về mặt trần thế thì họ suy
nghĩ rất đúng, nhưng Chúa Giêsu đâu muốn đề cập đến tình trạng nô lệ hay tự do
về mặt xã hội. Người muốn nói với họ về sự tự do đích thực của những người
thoát khỏi vòng kiềm tỏa của tội lỗi.
Sứ mạng Chúa Cha
trao phó cho Người là xóa bỏ quyền thống trị của sự dữ trên mặt đất này và mang
lại cho loài người cuộc sống tự do, xứng với danh hiệu con cái Thiên Chúa. Họ
xưng mình là con cái ông Abraham, là dòng dõi của một dân tộc được giải phóng
khỏi ách nô lệ ngoại bang. Thế nhưng, cuộc sống của họ đang bị ràng buộc bởi vô
số xiềng xích của ma quỉ, họ tự do bên ngoài, còn bên trong thì vẫn nô lệ cho
sự dữ, cho tội lỗi. Sự thừa kế dòng dõi ông Abraham không đương nhiên biến họ
thành những con người lương thiện công chính. Muốn trở nên công chính, họ cần
phải làm một cuộc đổi đời, phải tẩy trừ cái ác ra khỏi lòng mình và cương quyết
tiến lên trên đường trọn lành, có như thế, họ mới thực sự trở nên con cái ông
Abraham và là những con người tự do đích thực.
Phần chúng ta đây,
chúng ta là những người mang danh hiệu Kitô, là những người tự nhận mình là con
cái Thiên Chúa. Tuy nhiên, danh xưng không làm nên thực chất, cái áo không làm
nên thầy tu, chỉ có danh nghĩa bên ngoài và thậm chí ngay cả những việc đạo đức
bên ngoài mà thôi, thì vẫn chưa làm nên một đời sống đức tin đích thực. Ðức tin
chân chính được thể hiện qua những việc làm công chính. Người ta thường nói
"xem quả biết cây", chúng ta đã suy nghĩ, nói năng, hành động như thế
nào trong cuộc sống hàng ngày.
Lạy Chúa, nhiều
lúc con cảm thấy yên tâm vì mình là người có đạo. Con có đạo như có một cuốn
sách hay có một cái máy truyền hình, khi nào con cần hoặc khi nào con thích thì
con mở ra xem, khi nào không cần thì con để yên ở đó, nhưng Chúa đâu muốn những
người chỉ có đạo mà không sống đạo.
Lạy Chúa, xin giúp
con can đảm lựa chọn đứng vào hàng ngũ con cái Thiên Chúa, một sự lựa chọn dứt
khoát dẫn tới việc dấn thân quyết liệt cho điều mình lựa chọn. Xin cho con đừng
chỉ hài lòng với danh xưng là người có đạo mà thôi, nhưng phải là một người
sống đạo thực sự.
(Trích trong ‘Mỗi
Ngày Một Tin Vui’)
SUY NIỆM 2: Chân
Lý Sẽ Giải Thoát.
Khi thi hành nhiệm
vụ khâm sứ Tòa thánh tại Bulgari, Đức cha Roncali nhận được một bức thư của một
linh mục chỉ trích ngài về mọi mặt. Đọc thư xong, Đức cha Roncali không nói một
lời, lòng vẫn yêu thương vị linh mục kia. Thời gian trôi qua, ngài được thăng
chức Hồng Y, rồi đắc cử Giáo Hoàng với danh hiệu Gioan XXIII. Nhân dịp về Rôma
yết kiến vị Tân Giáo Hoàng, vị linh mục cũng ghi tên đi theo phái đoàn và được
đặc ân tiếp kiến riêng Giáo Hoàng. Vị linh mục đó thuật lại như sau:
Trong lúc đứng ở
phòng khách đợi phiên vào triều yết Đức Thánh Cha, đầu óc tôi cứ nghĩ đến bức
thư năm xưa và thầm nghĩ mấy chục năm qua rồi, chắc giờ đây Ngài không còn nhớ
nữa đây. Đang suy nghĩ miên man thì cánh cửa mở ra, cha thư ký dẫn tôi vào. Vừa
thấy tôi, Đức Thánh Cha niềm nở bắt tay và mời tôi ngồi. Ngài ân cần thăm hỏi
công việc mục vụ của tôi, của Giáo phận, và nhắc đến các bạn ở Bulgari. Câu
chuyện vẫn diễn ra trong bầu khí thân tình. Bỗng Đức Thánh Cha đưa tay lấy cuốn
Kinh Thánh và từ từ mở ra và trong đó có bức thư của tôi, ngài dịu dàng nói:
“Con đừng sợ, cha không bao giờ giận con đâu. Cha cám ơn con. Cha cũng là người
có nhiều khuyết điểm. Cha để bức thư của con vào cuốn Kinh Thánh và hàng ngày
đọc vào đó mà xét mình. Mỗi lần như thế, cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho
con”.
Tin Mừng hôm nay
cho thấy thái độ của Chúa Giêsu đối với những người Do Thái mới tin vào Ngài.
Lòng tin của họ chưa được trọn vẹn và Ngài đề nghị những biện pháp để củng cố
niềm tin đó, như sống theo lời Chúa, chấp nhận được giải thoát khỏi tội lỗi,
phát triển mối tương quan với Ngài. Tuy nhiên, các người Do Thái không đủ khiêm
tốn để chấp nhận đề nghị của Chúa, họ tự phụ cho mình là con cái của Abraham và
do đó không cần ai dạy thêm điều gì nữa, cũng chính vì thế họ không thể tiến xa
hơn trên con đường đức tin.
Tác giả tập sách
Đường Hy vọng khuyên: “Lòng mến Chúa phải tuyệt đối. Chúa dạy không ai có thể
làm tôi hai chủ. Con làm tôi mấy chủ? Mỗi ngày dành riêng ít phút thinh lặng để
sống đời nội tâm. Con chỉ có một việc quan trọng nhất, Maria đã chọn phần tốt
nhất. Nếu con không sống nội tâm, nếu Chúa Giêsu không phải là linh hồn của các
hành động của con, thì sẽ thế nào? Con chỉ có một của ăn là Thánh ý Thiên Chúa,
nghĩa là con sống và lớn lên bằng ý Chúa. Ý Chúa như thức ăn làm con sống mạnh
sống vui, ngoài ý Chúa con sẽ chết. Con chỉ có giây phút đẹp nhất, đó là giây
phút hiện tại. Đời con sẽ tuyệt đẹp nếu từng giây phút con tin vào Lời Chúa và
thực hiện thánh ý Ngài”.
Ý Chúa muốn cho
mỗi ngừoi chúng ta trong hiện tại là trở thành những người con thảo, hãy để lời
Chúa thấm nhập và hướng dẫn cuộc sống chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi
Ngày Một Tin Vui’)
SUY NIỆM 3: Thiên
Chúa hay các thần tượng
Vậy Đức Giêsu nói
với những người Do-thái đã tin Người:
“Nếu các ông ở lại
trong lời của tôi,
thì các ông thật
là môn đệ của tôi;
các ông sẽ biết sự
thật
và sự thật sẽ giải
phóng các ông.”
Họ đáp: “Chúng tôi
là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao
ông lại nói: các ông sẽ được tự do?” Đức Giêsu trả lời:
“Thật, tôi bảo
thật các ông:
hễ ai phạm tội thì
làm nô lệ cho tội”. (Ga. 8, 31-34)
Nếu quả thật lập
trường của chúng ta là phục vụ chỉ một Thiên Chúa và chỉ yêu mến Ngài thôi, thì
lúc đó trái tim chúng ta có còn bị chia sẻ và gắn bó với nhiều thần tượng trần
thế này không? Phải thú nhận rằng, tất cả chúng ta nhiều hoặc ít vẫn còn thờ
thần tượng khác, như kinh tế, tiền tài, quyền lực, danh vọng, tiện nghi, thú
vui, chỉ kể ba thứ trong đó nhiều thứ khác nữa. Chắc chắn chúng chống lại Thiên
Chúa và chống lại cả chúng ta, buộc chúng ta phải thú nhận rằng trong những sự
kiện đó đã làm chúng ta xa phụng sự một mình Thiên Chúa rồi. Chúng ta đã là đầy
tớ của nhiều thứ, song chúng ta vẫn bào chữa như người Do thái rằng: “Chúng tôi
là dòng giống Áp-ra-ham không bao giờ chúng tôi là nô lệ của ai”.
Như Si-rác, Mi-sác
và Áp-đê-na-gô, chúng ta có bổn phận phải từ chối phục vụ bất cứ thần tượng
nào, nếu đó không phải là Thiên Chúa của Đức Giêsu Kitô. Và này, Người là ai mà
có thể dẫn dắt chúng ta ngày nay được như thế. “Vậy nếu Người Con có giải phóng
các ông, các ông mới thực sự tự do”. Chỉ mình Đức Giêsu Kitô mới chống lại các
thần tượng các thời đại và có thể làm cho tâm thức trở lại và khám phá thấy sự
khác biệt giữa hai lối sống: tự do hay nô lệ. Lời Chúa hôm nay kêu gọi chúng ta
phải biết dùng của cải Thiên Chúa đã dựng nên, chứ đừng làm nô lệ cho của cải.
Nếu không, chúng ta không được giải phóng.
Chúng ta biết
rằng: Không ai có thể làm tôi hai chủ. Đó là chân lý làm cho chúng ta được tự
do mà mỗi người phải tự trả lời trước mặt Thiên Chúa. Chỉ khi thực hiện được
điều kiện này, trái tim chúng ta mới có thể gắn bó thực sự với việc phục vụ
Thiên Chúa duy nhất mà thôi.
G.F
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét